Nếu là cậu của tuổi hai mươi tám, chắc chắn sẽ rất chín chắn, không giống bây giờ, chỉ vì bị người ta coi là trẻ con mà buồn bực không vui. Càng để tâm lại càng rụt rè.
Lâm Tưởng Khởi nở một nụ cười, định chuyển chủ đề: “Anh —”
Chưa kịp nói hết một từ, môi đã bị lấp kín.
Lục Tông khẽ cúi người, hôn cậu đến mức không thở nổi. Nụ hôn này kéo suy nghĩ của Lâm Tưởng Khởi trở về đêm qua, cậu mơ hồ nhớ lại cảm giác chủ động hôn Lục Tông đầy xúc động.
Cậu quá để tâm đến tuổi tác không phải vì thực sự muốn trở nên chín chắn, mà chỉ muốn rút ngắn khoảng cách với Lục Tông. Nhưng tại sao lại muốn rút ngắn khoảng cách?
Lâm Tưởng Khởi run rẩy hàng mi, trong sự mập mờ của môi lưỡi giao triền, vô thức nắm chặt vạt áo Lục Tông. Hình như cậu đã biết nguyên nhân.
Một lúc lâu sau, Lục Tông mới buông nhẹ đầu lưỡi mềm mại của cậu, nhưng cơ thể lại dán sát vào hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play