"Đúng, lỗi của anh. Không cần giận anh, được không?" Lục Tông nói với vẻ hối lỗi.
"Anh đáng lẽ phải gọi điện cho em trên đường về." Lâm Tưởng Khởi vẫn còn sợ hãi và chưa thể tha thứ ngay được. “Anh đâu phải không nhớ số của em. Mượn một thiết bị đầu cuối của người khác, báo tin cho em một tiếng bình an, không được sao?”
Lục Tông lau nước mắt cho cậu, dịu dàng nói: “Là lỗi của anh, anh... sốt ruột về quá, nên đã quên mất.”
Tất nhiên không phải là quên, nhưng đúng là lỗi của hắn.
Mấy tên tội phạm kia có một số lượng lớn vũ khí tin tức tố. Lục Tông đã hạ gục ba người và bắt sống được một kẻ. Đáng lẽ hắn nên ở lại để tiếp tục điều tra vụ án.
Nhưng ngay sau khi giao người cho Cục An ninh, hắn đã vội vã rời đi.
Với tác phong hành sự thường ngày của Lục Tông, chỉ cần hắn hoàn thành tốt nhiệm vụ trong phạm vi trách nhiệm, đôi khi có thái độ lạnh nhạt, làm theo ý mình một chút, Liên minh cũng sẽ nhắm mắt cho qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT