Nhưng với Lục Tông mà nói, hành vi cậu theo đuổi Thẩm Kiệu Lam là sự thật hiển nhiên. Giữa họ có một khoảng thời gian trống, không phải không thể xảy ra chuyện gì đó mà hắn không biết.
Lâm Tưởng Khởi nghĩ kỹ rồi, liền hiểu Lục Tông đang hỏi gì.
Cậu đang định trả lời thì bỗng nhiên Lục Tông nói: “Không sao.”
Lâm Tưởng Khởi sững sờ: Cái gì không sao? Em làm gì anh mà anh lại đột nhiên tha thứ cho em?
“Khi đó là anh không có ở đây, không thể trách em.” Lục Tông bóp cằm cậu, nhẹ nhàng cắn môi cậu, nén một nỗi bực bội xuống, vẫn muốn giả vờ rộng lượng mà nói, “Chuyện trước kia cứ cho qua, nhưng về sau, những chuyện này chỉ có thể làm với anh thôi, nghe rõ chưa?”
Lâm Tưởng Khởi cảm thấy cách nói này của hắn có gì đó kỳ quái, nhưng vẫn giải thích trước một câu: “Nhưng mà em không có, trước kia cũng không làm với người khác.”
Lục Tông chậm rãi ngước mắt, nhìn chằm chằm cậu: “Không có à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT