Lâm Tưởng Khởi rất bình tĩnh quay người trở về.
Tròn Vo đi theo cậu, tò mò hỏi: “Cậu không đi ra ngoài chơi à?”
Lâm Tưởng Khởi liếc nó một cái: “Làm gì, định châm ngòi ly gián đấy à?”
Tròn Vo hoảng sợ: “Ý tôi là, cậu không định tìm cái gì khác để chơi à?”
"Lên mạng một lát." Lâm Tưởng Khởi có vẻ đã chấp nhận tốt đẹp việc mình không thể rời khỏi tòa nhà này. Cậu nói: “Cơ thể không ra ngoài được, vậy thì để tinh thần đi ra ngoài trước.”
Cậu cảm thấy Lục Tông không cho cậu ra ngoài cũng có lý do. Cậu đến một nơi xa lạ, lại có bệnh trong người, một mình ra ngoài rất không an toàn. Cứ lên mạng xem có gì hay ho trước, lần sau nhờ Lục Tông dẫn đi, cũng như nhau cả.
Trước đây Lâm Tưởng Khởi kháng cự việc lên mạng vì sợ mình không theo kịp thời đại này. Nhưng hiện tại, cậu đã dần thích nghi với cuộc sống ở đây, có động lực hòa nhập nên rất hiếu học, tìm kiếm rất nhiều từ khóa kỳ quái:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play