Lâm Tưởng Khởi nói xong, còn rất tự giác bổ sung một câu, cười nói: “Em nói thế này, có lẽ hơi tự cho là đúng, nhưng em thật sự rất muốn biết lúc đó anh đã trải qua chuyện gì. Nếu người đó không phải em, vậy tại sao anh ta không giúp anh? Em—”
“Đúng vậy.”
Yết hầu Lục Tông lăn lộn, đến cả chính hắn cũng không ý thức được, cứ thế buột miệng thốt ra.
Thật ra không nên mở lời.
Lâm Tưởng Khởi đã đọc lá thư kia, sớm biết tình cảm của hắn. Nhưng Lâm Tưởng Khởi không đáp lại, nên Lục Tông nên hiểu đó có nghĩa là gì.
Họ gặp lại, chỉ là cho Lục Tông một cơ hội để giữ Lâm Tưởng Khởi lại, không có nghĩa là hắn có thể mơ tưởng nhiều hơn.
“Đúng là em...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT