Cái cảm thán thứ hai của Lâm Tưởng Khởi là, trong mười năm liên minh, lạm phát đúng là kinh khủng.
Lục Tông vừa rồi cho cậu xem qua số dư tài khoản của mình, thiết bị đầu cuối hiện ra một dãy số rất dài, Lâm Tưởng Khởi đếm mãi hai tay cũng không xuể. Cậu sợ nhìn lâu sẽ bị Lục Tông cho rằng cậu muốn độc chiếm tài sản, nên rất nhanh thu ánh mắt lại. Nhưng trong lòng thầm nhớ lại một chút, cảm thấy tài sản tiền mặt của Lục Tông, ít nhất cũng phải hơn mười chữ số.
Cậu đột nhiên không còn thấy đau lòng chuyện thẻ ngân hàng của mình biến mất nữa. Không phải vì cậu thực sự muốn chiếm hữu tài sản của Lục Tông. Mà là Lâm Tưởng Khởi cảm thấy, tiền đã mất giá như vậy, mấy triệu tiền tiết kiệm của cậu mà mang đến hiện tại, hình như cũng chẳng còn tác dụng gì.
Lục Tông rất khó giải thích với Lâm Tưởng Khởi rằng, tuy đúng là có ảnh hưởng của lạm phát, nhưng không phải ai trong liên minh cũng có hàng chục, hàng trăm tỷ. Nhưng… nếu Lâm Tưởng Khởi cho rằng tiền không đáng giá, thì việc tiêu tiền của Lục Tông, gánh nặng tâm lý cũng sẽ không lớn đến thế. Lục Tông nghĩ nghĩ, liền ngầm chấp nhận cảm thán của Lâm Tưởng Khởi.
Quê nhà của Lâm Tưởng Khởi không còn, chuyện này vẫn là một đả kích rất lớn đối với cậu. Cậu không bận tâm chuyện có tiền hay không, chỉ là có một cảm giác mông lung, trôi dạt khắp nơi. Một mình lạc bước vào thế giới 10 năm sau, đã khiến Lâm Tưởng Khởi cảm thấy hoảng loạn như chân không chạm đất. May mà, bên cạnh còn có Lục Tông bầu bạn, cậu mới có thể nhanh chóng tiếp nhận và thích nghi với thế giới mới này.
Thế nhưng, nhà không còn, nhà cũ không còn, điều này có nghĩa là Lâm Tưởng Khởi không còn nơi nào để quay về. Ngoại trừ Lục Tông, Lâm Tưởng Khởi dường như chẳng có bất kỳ liên hệ nào với thế giới này. Mấy ngày tiếp theo, cậu luôn thất thần, cảm xúc cũng không được tốt.
Vì cần theo dõi tình hình tuyến thể bất cứ lúc nào, Lâm Tưởng Khởi không thể ra ngoài cho đến khi khỏi hẳn. Nếu không, phát bệnh ở bên ngoài sẽ không có cách nào điều trị kịp thời. Mấy ngày nay cậu chỉ có thể ru rú trong chỗ ở của Lục Tông để giết thời gian. Mặc dù có thiết bị di động Lục Tông trang bị cho để chơi, nhưng những thứ mới mẻ rối rắm, phức tạp trên mạng lại càng khiến Lâm Tưởng Khởi cảm thấy mình bị thời đại bỏ lại. Cậu có chút bài xích việc lên mạng, nhiều nhất cũng chỉ tìm vài bộ phim cũ để xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play