Lục Tông đặt ánh mắt thẳng thừng lên người cậu, không đánh giá hành vi tốt xấu của Lâm Tưởng Khởi, chỉ nói: “Vẫn còn thời gian.”
Lâm Tưởng Khởi cho rằng hắn nói là vẫn còn thời gian để thu dọn hành lý, liền đáp: “Dù anh cho em nhiều thời gian đến mấy, em cũng không biết có thu dọn xong không.”
Lục Tông hỏi cậu: “Sao em muốn mang theo tất cả những thứ này?”
"Bởi vì không nhìn thấy chúng nó thì sẽ nhớ nhung chứ!" Lâm Tưởng Khởi hăng hái kể lể với Lục Tông, vừa chỉ vừa nói: “Anh xem tấm ảnh này, vừa nhìn thấy nó là em lại nghĩ đến quá khứ của chúng ta, rất có ý nghĩa kỷ niệm. Còn cái gối ôm này, chỉ cần ôm nó em liền cảm thấy thoải mái như ở nhà. Lại còn đôi búp bê đất sét này, là hai chúng ta cùng làm theo video hướng dẫn trên mạng, lúc đó thất bại rất nhiều lần, cuối cùng làm được thì hai đứa mình đều rất vui, vừa nhìn thấy nó là có thể nhớ lại không khí vui vẻ lúc ấy!”
Lục Tông cười nhạt, nhưng không đưa ra câu trả lời đồng tình, chỉ nói: “Nếu bây giờ chỉ cho em mang một thứ, em sẽ chọn cái gì?”
"A." Lâm Tưởng Khởi như bị sét đánh ngang tai, hoảng sợ quét mắt nhìn một lượt hành lý, nói: “Không thể nào, em không thể nào chỉ mang một thứ. Em ít nhất cũng phải mang một... hai vali chứ.”
"Thế à." Lục Tông nói xong, đôi môi mỏng khẽ mím lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, nhưng hồi lâu cũng không nói gì, lại như là chẳng nghĩ gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play