Lâm Tưởng Khởi cảm giác như có lửa đốt trong bụng, liên quan đến ngũ tạng lục phủ và khắp người đều bỏng rát.
Cả người cậu mềm nhũn vô lực, nhưng máu lại sôi trào nóng bỏng, cứ như bị đóng đinh trên giá tra tấn, cảm giác như hình cụ liên tục đâm xuyên. Có lẽ nhờ được bao bọc bởi mùi thuốc súng dày đặc xung quanh, dù thân thể bị xuyên thấu dữ dội như vậy nhưng lại không hề có chút đau đớn nào.
Nhưng cậu mệt mỏi quá, giữa cơn ngạt thở, cậu vươn tay níu lấy người đang hành hạ mình, tha thiết phát ra những tiếng cầu xin không rõ ràng. Cậu nghĩ mình đã nói "Xin anh dừng lại đi", nhưng trên thực tế chẳng có gì cả. Cậu chỉ há miệng thở dốc hổn hển, từ cổ họng tiết ra vài tiếng r*n rỉ rời rạc, không thành câu, vô cùng đáng thương.
“Bảo bối, sao lại khóc?”
Giọng nói quen thuộc và dịu dàng ấy vang lên, vốn nên mang lại cho Lâm Tưởng Khởi cảm giác an toàn, nhưng lại pha lẫn ý cười dục cầu bất mãn, khiến cậu co rúm lại. “Em muốn pheromone, anh cho em tất cả, được không?”
Không được... Một chút cũng không được…
Môi răng Lâm Tưởng Khởi bị cạy ra, lưỡi bị mút đến đau rát. Cậu không nói nổi một chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT