“Em chắc chắn muốn từ bỏ cơ hội được cử đi học lần này sao?”
Tần Hiếu cầm tờ đơn xin và tài liệu các trường cao đẳng của Lâm Tưởng Khởi về, mặt lộ vẻ tiếc nuối, định khuyên nhủ cậu lần nữa: “Chuyện này cũng không cấp thiết lắm, có muốn suy nghĩ lại không? Em tháng sau nộp đơn cho thầy cũng được.”
“Thầy ơi, em thật sự không cần ạ.” Lâm Tưởng Khởi ngượng nghịu gãi đầu: “Chủ yếu là em nghĩ đi nghĩ lại, thấy mình có lẽ không thích hợp với con đường nghệ thuật này. Thầy đừng thấy tính cách em hướng ngoại, thật ra em vừa đứng trước ống kính là run ngay. Nếu vì trốn tránh thi đại học mà chọn được cử đi học, đối với em mà nói giống như vì lười biếng mà đi đường tắt, nhưng vì xuất phát không đúng hướng nên cuối cùng vẫn lạc đường thôi.”
Nghe xong lời Lâm Tưởng Khởi, Tần Hiếu ngược lại cũng bình tĩnh lại.
Ông khuyên Lâm Tưởng Khởi đi Học viện Điện ảnh, đơn giản là vì cảm thấy thành tích học tập của Lâm Tưởng Khởi lúc cao lúc thấp, trạng thái cũng bất ổn, nên được cử đi học là chuyện lợi nhiều hơn hại. Hơn nữa rất nhiều người trẻ đều ảo tưởng về Học viện Điện ảnh, cảm thấy tương lai làm ngôi sao hào nhoáng sẽ tốt hơn lăn lộn ngoài xã hội.
Nhưng Lâm Tưởng Khởi lại không nghĩ vậy.
Cậu thích cuộc sống mộc mạc, đơn giản, vui vẻ hơn, không có giấc mơ đứng trên sân khấu tận hưởng ánh đèn sân khấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play