Buổi chiều luyện tập đội hình cho đại hội thể thao suốt hai tiết, sau đó mọi người đều có chút mệt mỏi, chủ nhiệm lớp cuối cùng cũng cho họ nghỉ ngơi sớm.
Chỉ có Lâm Tưởng Khởi vẫn tinh thần phơi phới như vậy.
Ngay cả trong giờ Toán mà cậu ghét nhất, cậu vẫn tươi cười rạng rỡ. Khiến thầy giáo Toán trên bục giảng nhìn đến ngẩn cả người.
Thầy giáo chịu không nổi đôi mắt sáng lấp lánh của Lâm Tưởng Khởi, bèn gọi tên cậu, nói: “Lâm Tưởng Khởi, thầy thấy hôm nay em nghe giảng rất nghiêm túc, có phải đã nắm vững phần nội dung này rồi không? Vậy em lên thử giải bài này xem nào.”
Lâm Tưởng Khởi: “He he, em không biết ạ.”
Khiến thầy giáo tức đến râu cũng muốn dựng lên: “Không biết mà em cười cái gì với thầy? Uổng cho cái vẻ ngoài thông minh, ngồi xuống cho thầy! Không được cười nữa nghe chưa?”
Cả lớp cười ồ lên, có người nói: “Thầy ơi thầy không biết đâu, Lâm Tưởng Khởi đã cười ngây ngô cả buổi trưa rồi, mới nãy lúc tập đội hình ở sân thể dục, cậu ấy còn bị chủ nhiệm lớp khác mượn đi đấy ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT