“Cảm ơn ma thần.” Vân Cẩm ngồi xuống, nói không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Trước đây.
Thôn Phệ ma thần thấy thái độ này của Vân Cẩm sẽ cảm thấy không hài lòng, sẽ cảm thấy khó hiểu, sẽ cảm thấy cảnh giác.
Nhưng bây giờ.
Hắn chỉ cảm thấy hành động của Vân Cẩm, là quá bình thường.
Một ma tộc tu luyện chưa đến hai ngàn năm, nhưng đã định trước sẽ trở thành ma thần, một ma tộc như vậy, nếu trong lòng không có chút ngạo khí nào, đó mới là chuyện lạ!
Nếu Lưu Nguyệt vẫn như trước, đối với hắn cung kính như cũ, hắn mới cảm thấy khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT