Diệp Đan Hà bị ném trên mặt đất, không khỏi lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
Tuy rằng biết, trải qua chuyện trước đây, Cố Cảnh Hồng đối nàng tuyệt đối không thể còn có bất kỳ yêu thương nào.
Nhưng khi Cố Cảnh Hồng thật sự đối nàng không ân cần, ngược lại tỉ mỉ chiếu cố một nữ nhân khác, Diệp Đan Hà vẫn cảm thấy từng đợt khó chịu.
Thật giống như, vốn dĩ những đãi ngộ này đều thuộc về nàng, hiện tại, lại bị Vân Cẩm cướp mất một cách trắng trợn!
Triệu Vô Cực nhìn dáng vẻ đáng thương của Diệp Đan Hà, không khỏi nổi giận nói: “Kiêu ngạo! Quả thực quá mức kiêu ngạo! Cố Cảnh Hồng, bất quá là làm người hầu ba tháng, ngươi nhưng lại hoàn toàn học theo bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh của nàng, tiểu sư muội của ngươi bị ngươi làm cho bị thương thành như vậy, ngươi chẳng những không có bất kỳ hối cải nào, ngược lại lại lần nữa ra tay với nàng, hành vi như thế, có khác gì ma quỷ đâu!”
Triệu Vô Cực tự mình không tiện xuống tay, hắn liếc mắt một cái, tự nhiên có mấy đệ tử đỡ Diệp Đan Hà dậy.
Diệp Đan Hà nhu nhược, uỷ khuất đứng đó, nàng nhẹ giọng nói: “Sư tôn, không cần trách móc nặng nề nhị sư huynh, con… con đứng được.”
Nói xong, Diệp Đan Hà lại uỷ khuất nhìn thoáng qua Vân Cẩm.
Kỳ thật, thêm một chiếc ghế cũng đơn giản, nhưng, nàng chính là không quen nhìn Vân Cẩm cướp đi chiếc ghế vốn thuộc về nàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play