Ân tình này của Dương Huy, Vân Cẩm đã nhận. Chờ đến ngày sau, chắc chắn sẽ báo đáp lại.
Khi cất kỹ những ngọc giản, trời đã tờ mờ sáng. Vân Cẩm nghĩ nghĩ, thông qua lệnh bài truyền tin liên hệ vài vị sư huynh sư tỷ, hẹn họ gặp mặt ở chỗ Việt Chiêu.
"Tiểu sư muội," Tư Uyển Ninh ngáp dài: "Sao lại nghiêm túc vậy? Hôm nay có chuyện gì sao?"
Vân Cẩm đang định nói chuyện. Tư Uyển Ninh đột nhiên vẻ mặt cảnh giác nói: "Gần đây ta đều có đều chăm chỉ luyện kiếm!"
Vân Cẩm có chút bất đắc dĩ: "Nhị sư tỷ, ta còn chưa nói tỷ lười biếng mà."
Tư Uyển Ninh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng bây giờ thấy Vân Cẩm, còn sợ hơn cả thấy Lâm Nhai.
"Tiểu sư muội, lần này xuất quan, thành quả thế nào?" Việt Chiêu tò mò hỏi. Vân Cẩm từ Địa Hỏa Phòng ra xong, vẫn luôn không đến tìm bọn họ, hắn nghĩ Vân Cẩm cần nghỉ ngơi, cũng không đến quấy rầy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play