Vân Cẩm nhẹ nhàng nâng tay, mây trên trời tụ lại, tức khắc sấm sét ầm ầm. Diệp Thừa tức khắc lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. Vân Cẩm cười tà ác: "Hay là, gọi lôi đình tới, đem những nguyệt thảo đáng yêu này toàn bộ đều chém thành than cốc thì sao?"
Tiểu Vân Vũ thuật còn có thể sét đánh ư? Diệp Thừa lại không rảnh lo nghĩ nhiều như vậy, hắn vội vàng chạy đến dưới đám mây mưa của Vân Cẩm, có chút hoảng sợ nói: "Muốn đánh thì đánh ta! Đừng, đừng ra tay với những nguyệt thảo này!"
"Ồ?" Vân Cẩm nhướng mày: "Nếu ta không nghe ngươi thì sao?"
Diệp Thừa nghiến răng: "Ngươi hôm nay... Rốt cuộc, rốt cuộc là tới muốn làm gì! Ta tự nhận cũng không từng đắc tội ngươi, trận tỷ thí trước đây, cũng là ngươi chủ động đưa ra. Hơn nữa, ta thua thảm hại, vẫn chưa gây ra bất kỳ uy hiếp nào cho ngươi cả!"
Diệp Thừa thật sự không nghĩ ra, Vân Cẩm rốt cuộc có lý do gì để tìm hắn gây phiền toái.
"Rất đơn giản thôi mà." Vân Cẩm cười quái dị: "Ta thấy ngươi khó chịu a! Thấy một người khó chịu, lại cần lý do gì nữa? Chỉ tiếc, tông môn cấm đồng môn tương tàn, ta đây cũng chỉ có thể ra tay với những linh thực vô tội này. Những nguyệt thảo này cấp bậc không cao, dù cho đều bị phá hủy, nhiều lắm cũng chỉ phạt ta một ít tinh thạch, nhưng mà, điều này lại có thể làm ngươi đau đớn muốn chết, đúng không?"
Sắc mặt Diệp Thừa tức khắc trở nên tái nhợt, hắn run rẩy nói: "Ngươi hướng về phía ta mà tới! Đừng ra tay với những linh thực này."
"Đinh, giá trị cảm xúc +300."
Vân Cẩm nhướng mày. Giá trị cảm xúc của Diệp Thừa này, thế mà trực tiếp tăng vọt lên đến 300, nhưng mà, vẫn chưa đủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play