“Mẹ ơi, mẹ vui không?”
Trên xe, Lục Thời Ngôn ngồi một lát lại quay sang nhìn Ninh Nhiễm.
“Vui chứ. Nhưng hình như con còn vui hơn mẹ nữa thì phải.”
Trẻ con thật dễ dỗ, chỉ một cây kem là đã có thể khiến bé con vui cả buổi.
“Mẹ vui thì Ngôn Ngôn cũng vui.”
Nghe con nói vậy, Ninh Nhiễm không nhịn được, ôm lấy thằng bé mà hôn liên tục.
Cô và Ngôn Ngôn nghĩ giống hệt nhau: Chỉ cần con vui, thì mẹ cũng vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT