Yết hầu của Tạ Lan Thâm không ngừng lăn lộn, bùng lên sự kích động muốn hôn cô.
Đêm nay Khương Nại đã tránh anh mấy lần, không cho anh được như ý nguyện. Lần này anh cúi đầu tiến lại gần tuyệt nhiên không thể tránh được. Đôi lông mi dày khép hờ che giấu một tia e thẹn. Tạ Lan Thâm ỷ vào cảnh tối như bưng đem môi lưỡi ướt át cuốn lấy môi cô, giọng nói đứt quãng ra vãi chữ: “Sẽ bị tiếp viên nhìn thấy đấy”.
Cánh tay của Tạ Lan Thâm ôm lấy bả vai cô. Ban đầu anh vẫn còn kiềm chế nhưng sau đó lại có ý kích ngày càng kịch liệt, nụ hôn muốn sâu tới tận cổ họng.
Khương Nại không dám thở gấp, sợ những hành khách trong khoang hạng nhất nghe thấy tiếng động mờ ám phát ra.
Đến cuối cùng khuôn mặt cô cũng đỏ bừng, úp trong ngực anh nhẹ nhàng hít thở. Đầu ngón tay bấu chặt trên áo sơ mi của anh đã tê rần.
Dần dần không ai nói chuyện, Tạ Lan Thâm ôm cô một lúc mới kéo chăn len lên đắp.
Anh bọc kín thân thể ấm áp của cô, cằm đặt phía trên đầu cô thấp giọng nói: “Ngủ đi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT