Trì Châu truyền kinh nghiệm cho cô: “Chị đừng nhìn anh ấy, cứ coi như không tồn tại”.
Cô chần chừ bên dưới quá lâu, người dẫn chương trình không biết xảy ra chuyện gì, còn tưởng Trì Châu túm lấy Khương Nại chúc mừng không chịu buông. Vì thế người dẫn chương trình lại trêu chọc thêm mấy câu tạo bầu không khí.
Mọi người đều phối hợp cười theo, mỗi phần trao giải đều bị hạn chế thời gian.
Sau khi hít thở sâu, Khương Nại ngẩng đầu lên nhìn thẳng chính mình trên màn hình lớn.
Cô nhấc làn váy đỏ bước từ nơi ánh sáng u tối đến nơi sáng nhất trên sân khấu. Bước trên đôi giày cao gót cao mười hai centimet nhưng cô lại chẳng cảm nhận được điều gì. Cô không dám nhìn về phía cửa ra vào, cũng không biết Tạ Lan Thâm đã đi chưa.
Lễ trao giải tiếp tục.
Khương Nại giữ mic ngừng ngập một lúc mới nói lời cảm ơn đầu tiên với ban giám khảo và đạo diễn, tiếp đó cô cũng không biết nói thêm lời gì. Cuối cùng, khi hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay một lần nữa, lúc này cô mới từ từ nhận cúp từ một tiền bối trong nghề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play