Mắt thấy hai vai của bộ âu phục màu xám anh đang mặc đã dần thấm đẫm nước mưa, Khương Nại cũng không do dự thêm, bàn tay đụng phải cổ của anh, mà cánh tay của Tạ Lan Thâm cũng thuận tiện đưa tới ôm eo cô, tựa như cũng chẳng cần dùng mấy sức liền ôm cô rời khỏi xe.
Vành tai Khương Nại ửng hồng, không nói gì rúc vào trước ngực anh, chóp mũi liền ngửi được mùi trầm hương rất nhạt, khiến cho sự thấp thỏm trong tim cô bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.
Tạ Lam Thâm ôm cô đi thang máy lên tầng, vẫn là phòng ở tầng cao nhất như đêm hôm trước.
Bước chân anh không nhanh không chậm tiến vào phòng khách, đặt cô xuống sofa, ngọn đèn sáng chưng soi rõ Khương Nại không hề dính một giọt mưa nào.
Ngay cả mũi giày của cô cũng rất khô ráo.
Tạ Lan Thâm điềm nhiên như không cởi bỏ âu phục bị ướt, lúc quay người lại, ánh đèn thấp thoáng ẩn hiện trong màu mắt anh. Chỉ là một ánh mắt liền dễ dàng nhìn thấu tâm tư cô: “Sau này Lâm Húc Viêm sẽ không dám quấy rầy em nữa, còn chuyện xảy ra hôm nay có cần anh xử lý không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play