Khoảng một giờ sáng, Khương Nại mơ hồ tỉnh lại. Tạ Lan Thâm nằm bên cạnh không biết đã dậy từ khi nào. Cô nằm mơ. Trong mơ cô đứng ở đầu cầu thang xoắn ốc dưới bóng tối u ám. Vách tường đã ngả vàng, sàn nhà bằng gỗ tựa như đã nhiều năm tuổi bị ánh sáng vàng vọt chiếu vào càng thêm cũ kỹ.
Hình như cô nghe thấy bên dưới có tiếng tranh chấp. Dù không nhìn thấy người nhưng cô lại cảm thấy vô cùng chân thật.
Đúng lúc do dự đi xuống nhìn thì Khương Nại tỉnh dậy, người vẫn nằm trên giường, đắp một chiếc chăn mỏng. Không nhìn thấy bóng dáng của Tạ Lan Thâm nhưng hình như cô thực sự nghe thấy âm thanh gì đó. Cô ngồi dậy xuống giường, chân trần đi ra khỏi phòng ngủ.
Cách nơi cô đứng một đoạn hàng lang, cánh cửa thư phòng khép hờ hé ra tia sáng nhàn nhạt.
Khương Nại đi đến liền nhìn thấy Tạ Lâm đẩy cửa xông ra. Khuôn mặt gầy gò anh tuấn sững lại một lát, xem tư thế có vẻ là vừa bị dạy dỗ một trận. Mặc dù có lòng không phục nhưng anh ta cũng không dám ngỗ nghịch với Tạ Lan Thâm, đúng lúc đụng phải Khương Nại, anh ta hung dữ trừng mắt liếc cô một cái.
Khương Nại vô tội bị lườm nguýt: “…”
Cô đứng im vài giây mới đẩy cửa vào thư phòng: “Anh nói gì với Tạ Lâm vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play