Motif: Tiểu thư sa cơ x Nhà giàu mới nổi, Nam thích trước, Nam nhẹ nhàng x Nữ mỏ hỗn. Nam truy trước, nữ truy sau.
Châu Ngọc lấp lánh, Nguyệt Quang chiếu rọi.
Năm Lê Thời Nghiên năm tuổi, cậu gặp được một cô bé vừa đáng yêu vừa dũng cảm. Khi anh bị đám bạn bắt nạt, chính cô bé ấy đã ra tay bảo vệ anh, Tống Hy Thất chính là siêu anh hùng nhỏ đã kéo anh ra khỏi thế giới tăm tối.
Năm Tống Hy Thất mười lăm tuổi, ba mẹ cô gặp tại nạn giao thông, cô từ một tiểu thư lá ngọc cành vàng sau một đêm trở thành đứa trẻ mồ côi không ai cần đến.
Năm mười bảy tuổi, cô được giúp đỡ và chuyển đến trường nơi cậu theo gặp, hai người gặp lại nhau.
Khác với cậu bé nhút nhát ngày trước, Lê Thời Nghiên bây giờ đã là một học sinh ưu tú, học trò cưng của thầy cô, con ngoan của gia đình, cậu chính là hình mẫu con nhà người ta mà ai cũng thích.
Còn cô thì khác với cậu, Tống Hy Thất phải vừa đi học, vừa đi làm để kiếm tiền sống qua ngày. Cũng vì thế mà thành tích của cô rất kém, cộng thêm thái độ kiêu ngạo cùng tính khí nóng nảy nên cô chính là cái gai trong mắt mọi người.
Nhưng đâu ai biết, học sinh ưu tú đứng đầu trường lại suốt ngày đi theo cung phụng một học sinh yếu kém, coi như châu như ngọc mà hết lần này đến lần khác đứng ra bảo vệ và quan tâm.
Lê Thời Nghiên cưng chiều Tống Hy Thất lên tận mây xanh, cô mất đi gia đình, họ hàng hai bên ghẻ lạnh, cậu lại vì cô mà hi sinh bản thân hết lần này đến lần khác khiến, cô từ một đứa trẻ bị bỏ rơi lại trở thành bảo bối được cưng chiều trong lòng người khác.
Nhưng sau mấy năm ở bên nhau, cô lại nói một câu không cần cậu nữa.
Lê Thời Nghiên: Con mẹ nó, ông đây tốt với cậu quá cậu lại được nước lấn tới à?
Tống Hy Thất: Cậu nói tôi làm gì cũng được mà. Lần trước tôi bảo vệ cậu rồi giờ cậu phải bảo vệ tôi. Nghe chưa hả?
Năm năm sau.
Lê Thời Nghiên: Không thích tôi tại sao năm đó lại ngủ với tôi?
Tống Hy Thất: Anh bị ảo tưởng à? Chủ yếu là do mặt anh dễ nhìn nên lên giường mới có chút cảm giác. Anh lại tưởng tôi thích anh à?
Cậu khoác áo dạ dài, quàng chiếc khăn đen mà năm đó cô đã tặng. Đứng trước toà nhà lớn chiếu quảng cáo hình ảnh cô gái xinh đẹp, ánh mắt cậu lặng im, chẳng rời đi nổi.
"Anh từng nghĩ, một ngày nào đó trong tương lai... em quay đầu lại, nhớ rằng anh đã từng đối xử với em tốt như thế nào..."
“...Lúc đó, em có thấy nuối tiếc không?”