Lê Thời Nghiên ngồi ở sảnh sân bay quốc tế, ánh sáng đèn trắng nhạt hắt lên gương mặt cậu, phản chiếu trong đôi mắt mệt mỏi nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Trên tay là chiếc điện thoại đang hiển thị một dãy số quen thuộc, số điện thoại của cô. Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình hồi lâu, ngón tay khẽ run, rồi cuối cùng vẫn quyết định ấn gọi.
Từng hồi chuông vang lên, nhưng không ai nhấc máy. Sau đó, giọng nói máy móc của tổng đài vang lên một cách vô cảm: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...”
Lê Thời Nghiên mím môi, đầu hơi cúi xuống, nhưng rồi cậu khẽ cười, nhẹ nhàng nói với chiếc điện thoại như thể thật sự đang nói chuyện với cô:
“Điềm Điềm, anh phải đi rồi... Nhớ giữ sức khỏe nhé. Mùa đông đến rồi, đừng quên mặc áo ấm, đừng để bị cảm. Túi giữ nhiệt anh đã mua thêm mấy cái rồi, em chỉ cần đổ nước nóng vào là dùng được. Kem cũng nên ăn ít thôi, không thì lại viêm họng mất. Bánh bao em thích anh đã mua để ở tủ, chỉ cần bỏ ra hấp là được. Yakult anh cũng đã mua thêm mấy lốc. Thuốc đau đầu anh để ở ngăn thứ hai cạnh tủ bếp... nhớ uống sau khi ăn.”
Giọng cậu càng lúc càng nhẹ, như đang thì thầm với gió.
“Đừng hút thuốc nhiều quá. Ra ngoài nhớ quàng khăn, đi sớm về sớm. Ban đêm con gái đi một mình không an toàn đâu. Đừng làm việc quá sức, nhớ đi ngủ đúng giờ. Có chuyện gì... nhất định phải gọi cho anh, được không?”
Tiếng loa phát thanh vang lên thông báo chuyến bay sắp cất cánh. Lê Thời Nghiên ngẩng đầu nhìn về phía cổng an ninh, mắt đỏ hoe nhưng vẫn mỉm cười, khẽ nói lời cuối cùng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play