Thượng Nguyên bước vào tháng Năm, nắng hè như thiêu như đốt chiếu thẳng xuống mặt đường, khiến không khí trở nên oi bức đến ngột ngạt.
Nhiệt độ ngoài trời xấp xỉ ba mươi sáu, ba mươi bảy độ, ánh nắng gay gắt đến mức phản chiếu trên mặt bê tông cũng khiến người ta thấy hoa mắt. Trong thời tiết như vậy, điều duy nhất khiến học sinh duy trì được sự tỉnh táo chính là những nơi có điều hòa.
Tống Hy Thất và An Phỉ ngồi tại một quán ăn gần trường. Đây chính là “căn cứ địa” trưa nào cô cũng ghé. Quán nhỏ nhưng có điều hòa chạy mát lạnh, đồ ăn lại sạch sẽ và yên tĩnh, so với căn-tin trường đầy mùi dầu mỡ và tiếng ồn thì đúng là thiên đường.
Cô không chịu được nóng, da dễ đổ mồ hôi, dính dính nhớp nhớp khó chịu cả người. Vậy nên, chỉ cần có thể tránh được sự oi ả ấy, cô chẳng tiếc gì vài đồng bạc lẻ.
Tống Hy Thất ngồi tựa lưng vào ghế, chiếc áo đồng phục được cô xắn lên quá khuỷu tay, mái tóc dài được buộc lỏng phía sau gáy, vài sợi lòa xòa dính nhẹ vào trán vì mồ hôi.
Cô vừa ăn vừa lướt điện thoại, chiếc thìa trong tay thỉnh thoảng lại cắm vào ly pudding trên bàn. Đôi mắt lười nhác đảo qua An Phỉ đang ngồi đối diện.
An Phỉ lúc này hoàn toàn chẳng để ý gì đến đồ ăn trước mặt, mà cứ ngơ ngẩn nhìn về phía cổng trường, tay mân mê ống hút, má đỏ ửng lên như bị ánh nắng thiêu đốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT