Sau khi nghe xong những lời của Bạch Giai Ân nói, tâm trạng Lê Thời Nghiên có một chút xáo trộn.
Suốt khoảng thời gian qua, cậu miệt mài ôn luyện, thi hết giải này đến giải khác, làm hết việc này đến việc khác, cố gắng không để bản thân có lấy một phút ngơi nghỉ. Cậu muốn dùng sự bận rộn này để cố gắng không nghĩ đến cô. Nhưng có lẽ không dễ dàng buông bỏ như vậy.
Cậu đứng im lặng bên đường chờ đèn đỏ, ánh hoàng hôn đang ngả dần về phía sau dãy núi xa xa. Màu nắng vàng cam phủ lên mặt cậu một lớp sáng dịu nhẹ, nhưng trong lòng lại không yên bình như thế.
Cậu nghĩ mãi về câu nói của Tống Hy Thất hôm đó. Nghĩ rất nhiều.
Nếu đã không phải Chu Từ Ngôn thì... thì có nghĩa là cậu có cơ hội.
Cậu hiểu tính cách của cô hơn cả cô, cái tôi cao hơn cái giò. Tống Hy Thất sẽ chẳng bao giờ để bản thân mình phải chịu thiệt thòi gì cả. Cô tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước.
Chu Từ Ngôn đã hỏi cô rằng có phải cô thích cậu không. Nhưng cô không trả lời, cũng không phủ nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT