Tống Hy Thất nắm chặt cổ tay An Phỉ, bước chân vừa nhanh vừa mạnh như muốn giẫm nát tất cả mọi thứ dưới chân mình. Vừa đi cô vừa không kiềm được cơn tức giận đang sôi sục trong lồng ngực:
“Cậu đúng là đồ ngốc! Sao không đạp cho chúng nó vài phát chứ? Không đánh lại thì cũng phải biết chạy đi, la lên, cầu cứu người khác chứ! Lỡ như hôm nay tớ không có mặt đúng lúc thì sao? Chẳng phải mấy đứa bọn nó đã dìm chết cậu rồi à?!”
Cô tức giận đến mức bàn tay siết lại thành nắm đấm, giọng nói cũng cao vút lên:
“Bọn chết bầm đó, bị một lần rồi vẫn chưa chừa! Đúng là không biết sợ là gì mà! B*tch!”
An Phỉ bị cô kéo đi gần như không kịp bước theo. Cô ngước nhìn bạn mình, ánh mắt thấp thỏm xen chút an ủi, giọng dịu lại như nước:
“Tớ không sao đâu. Cậu đừng giận nữa mà, tức giận nhiều sẽ khiến người ta xấu đi đấy.”
Tống Hy Thất liếc cô một cái, hừ lạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play