Sáng mùa đông ở Thượng Nguyên, sương phủ trắng lối, từng hơi thở người cũng hóa thành khói mỏng. Mặt đường ướt lạnh, gạch xám ánh lên dưới nắng nhạt đầu ngày.
Tiếng bước chân vang khẽ trong ngõ nhỏ, xe cộ đi lại tấp nập, giữa mùi khoai lang nướng và mùi gió lạnh len qua vạt áo, thành phố cựa mình tỉnh dậy, chậm rãi mà an yên.
Tống Hy Thất đang say ngủ thì bỗng cảm thấy hô hấp không thông, như có thứ gì đè lên ngực mình. Cô khẽ nhíu mày, rồi lập tức mở mắt.
Ánh sáng dịu nhẹ xuyên qua rèm cửa sổ, phủ một lớp mờ nhòe lên gương mặt cô. Trước mắt là một gương mặt rất gần, Lê Thời Nghiên.
Cậu chống cằm nằm bên cạnh, mắt nhìn cô chằm chằm, ánh mắt cong cong như cười, khóe môi còn khẽ nhếch lên một độ cong đầy trêu ghẹo.
Tống Hy Thất khựng lại vài giây, rồi mới nhận ra mình đang ngủ ở nhà cậu. Cô ngáp một cái, lẩm bẩm:
“Cậu dậy từ khi nào vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT