Bà ấy lại chuyển hướng sang giáo sư Sơn Hưng: “Giáo sư anh có đeo không? Anh không phải nghệ sĩ, có thể đeo khẩu trang chỉ đạo bọn tôi.”
Làn da Sơn Hưng ngăm đen, mặc một bộ quần áo nhẹ nhàng tiện leo núi, tính tình tốt mà ha ha cười rộ lên: “Không cần đâu, tôi phơi đến mức thành người da màu rồi, không cần chống nắng nữa.”
"Aiz, anh cũng không thể buông thả như vậy được! Lọ thuốc chống nắng mà tôi đưa cho anh trước đây, anh nhất định là không dùng, nếu không thì không đến nỗi đen như vậy!" Hồng Mai cũng cười theo, vừa quay đầu liền nhìn thấy Mạc Bắc Hồ, vội vàng gọi cậu: “Con đeo không?”
Mạc Bắc Hồ hơi mở to mắt, thật cẩn thận chỉ chỉ mình: “Con ạ?”
Cậu do dự một chút, vẫn giữ vững mục tiêu muốn hòa đồng với mọi người, phối hợp di chuyển đến chỗ ngồi sau lưng Hồng Mai.
"Lại đây lại đây, dì đeo cho con!" Hồng Mai cười vui vẻ đeo khẩu trang lên mặt cậu: “Ôi chà, lớn quá.”
Ngô Phi Phàm "phụt" một tiếng bật cười: “Dì, cái này mua theo kích cỡ của dì phải không? Không treo lên mặt người ta nổi luôn kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT