"Tôi nhớ cậu." Thẩm Nhạc Tâm nhận ra cậu, thở phào nhẹ nhõm: “Cậu là người đã tông Thẩm Độc bay ra ngoài!”
Mạc Bắc Hồ: “...”
Xong đời, tiếng xấu đồn xa.
“Chết tiệt.” Thẩm Nhạc Tâm cố gắng chống người dậy: “Không được, tôi phải đi, chắc chắn là có người bỏ thuốc vào rượu!”
Cô nghiến răng nghiến lợi, ngoan cường nhích từng chút về phía mép giường: “Bọn họ chắc chắn còn có hậu chiêu, tôi không thể bị người ta chụp lại được! Bà đây đang trong thời kỳ lên hương, ai cũng đừng hòng cản bà nổi tiếng nửa bầu trời!”
Mạc Bắc Hồ vô cùng kính nể tinh thần của đối phương, cung kính giúp cô đẩy giày tới gần một chút: “Nếu không có gì thì tôi xin phép...”
Hai người đồng thời nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn.
"Cô đừng động! Tôi tự mình đi về!" Người đàn ông ngoài cửa rõ ràng đã uống say, chán ghét hất bay tay người kia đang đỡ mình ra: “Đừng có sờ tôi!”
Cửa bị đẩy ra, người đàn ông nghiêng ngả lảo đảo đi vào, trở tay liền đóng cửa lại, cười lạnh một tiếng: “Cô tưởng ông đây ngu chắc, cùng vào một phòng, lỡ cô có ý đồ bất chính với ông thì sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT