Hoả Hoả tò mò hỏi: “Nhưng mà cậu ấy đang khiêng ai thế? Chúng ta tìm diễn viên đặc biệt chuyên đóng vai người tàn tật sao?”
Tạ Hào uể oải mở mắt ra, nhấc quyển sách đang che trên mặt lên một chút, lười biếng buồn ngủ quét mắt về phía Mạc Bắc Hồ một cái, thấp giọng nói với cậu một câu gì đó, sau đó lại đặt sách lại, bàn tay ở trong không trung mò mẫm một hồi, lướt qua vành tai cậu rồi vươn ra sau gáy, nhẹ nhàng xoa xoa đầu cậu.
“Nói về một góc độ nào đó, cũng là một diễn viên.” Lộ Trưng khịt mũi khinh thường: “Là ông chủ đầu óc có bệnh một hai phải tới phim trường ngủ của chúng tôi.”
“Cũng chỉ có Tiểu Hồ chiều hắn, còn khiêng hắn đi tránh nắng, là tôi thì tôi phơi chết hắn.”
Hỏa Hỏa nhạy bén ngửi được cái gì đó, có chút kích động hỏi: “Đó là Tiểu Tạ tổng sao?”
“Đúng vậy, hai người bọn họ...” Lộ Trưng đột nhiên ý thức được cái gì đó, hắn ta đột nhiên hung hăng tiến lên một bước chặn kín camera: “Không được, không được quay, không được cắn hai người bọn họ!”
Hỏa Hỏa đầy thâm ý mà liếc hắn ta một cái, lộ ra vẻ mặt tươi cười: “Khà khà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT