Nàng hít sâu một hơi. Sư tôn quá ấm lòng. Vì an ủi nàng, thế mà lại nói nhiều như vậy. Cũng không biết hắn vừa rồi có phải đã nói hết những lời nên nói trong một năm không. Nhưng hắn chiếu cố cảm xúc của nàng như vậy, nói không cảm động là giả! Đứa trẻ tỏ vẻ rất cảm động!
Lăng Miểu cảm động vươn đôi tay, nắm chặt lấy tay Thương Ngô đang nâng nàng. Cảm xúc của nàng vô cùng kích động: "Sư tôn! Ngài thật sự quá tốt!" "Sư tôn người yên tâm đi!" "Con hoàn toàn không có nhụt chí!" "Con nếu đã giải độc, nhất định sẽ tu luyện thật tốt, sống lâu thêm mấy năm!" "Chờ người già rồi, con cũng nhất định sẽ đối xử tốt với người, bao người an độ tuổi già, lo cho người dưỡng lão tống chung!"
Thương Ngô: "!?"
Nàng trong trẻo phát biểu xong cảm nghĩ, vỗ mông nhỏ một cái, liền vui vẻ chạy đi, về chỗ ở tiếp tục tu luyện, để lại Thương Ngô hóa đá, đồng tử động đất nhìn theo nàng rời đi.
Thương Ngô ngây người hồi lâu tại chỗ, tay còn giơ lên quên buông xuống, cho đến một tiếng cười nhạo phá vỡ sự đình trệ trong không khí.
Thương Ngô cứng đờ từng tấc quay đầu, nhìn về phía Thanh Vân không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh nghe lén. Đôi lông mày tuyệt đẹp của hắn gần như xoắn lại với nhau: "Ngươi nghe rõ chưa? Cái nha đầu kia, vừa rồi nói cái gì?"
Thanh Vân chắc chắn đáp: "Ta nghe rõ, nàng nói nàng phải dưỡng lão tống chung cho ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play