Thương Ngô từ khi Lăng Miểu giải độc, mọi người dùng thí nghiệm thạch kiểm tra linh căn của nàng, liền hầu như không mở miệng nói chuyện, chỉ đến khi bọn trẻ rời đi, mới dặn dò vài câu.
Ánh mắt Thanh Vân khóa chặt đôi mắt Thương Ngô, thăm dò hỏi: "Thương Ngô à, không biết vì sao, ta có một loại dự cảm không lành."
"Đem dự cảm của ngươi trước kìm lại." Thương Ngô khép mi mắt, nhàn nhạt nói: "Nói ra chỉ biết nhanh hơn tốc độ nó trở thành sự thật."
Phản ứng của Thương Ngô khiến Thanh Vân trực tiếp đại não trống rỗng. Đôi mắt Thanh Vân trừng lớn không ít, dường như đang khó khăn tiếp nhận sự thật nào đó. "Cho nên ngươi mới..." Môi hắn run rẩy, lại hít sâu vài hơi, nhưng đến cuối cùng, hắn thật sự nén lời nói trở lại, phảng phất đó là một câu chuyện ma quái, nói ra liền sẽ trở thành sự thật.
"Đúng rồi." Trong khoảnh khắc Thanh Vân ngây người, Thương Ngô ngẩng đầu lên, mỉm cười với hắn. Nụ cười của hắn rất nhạt, nhưng khóe môi cong lên một đường cung, lại đẹp đến cực điểm, ẩn chứa ý xấu. "Thanh Vân à, lần này Nguyệt Hoa Tông chỉ có ngươi và ta đến, Triệu trưởng lão không đi cùng."
Thanh Vân mơ hồ nhìn Thương Ngô, đầu óc quay chậm, không hiểu ý tứ: "Cho nên đâu?"
Thương Ngô: "Hiện tại nàng đã bình phục, có một số việc cần làm phiền ngươi đi làm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play