Phía bên kia, Lâm Hạ mang theo người đuổi theo đại môn nhà mình.
Ba người đứng tại chỗ ngây người vài giây, rồi mới hoàn hồn. Giang Mộc Dao nghẹn cười nói: “Tốt tốt tốt, không hổ là Lăng sư muội, nhưng Lão Lục hắn đáng bị đối xử như vậy.”
Giang Kí Minh quái dị nhìn Đoạn Vân Chu, “Lúc ta chiến đấu đội nhóm, nhất định sẽ dặn dò người tông môn chúng ta, tránh xa mấy tên thổ phỉ các ngươi ra một chút.”
Quá đáng sợ, sao cái gì cũng cướp vậy. Đang yên đang lành, lại kéo đại môn nhà người ta đi rồi, chuyện này cũng quá đáng sợ. Mặc dù chuyện này, Lâm Hạ quả thật làm không hợp tình hợp lý.
Đoạn Vân Chu sắc mặt không đổi, hiển nhiên đã quen với những lời chửi bới như vậy. “Hành vi cá nhân của sư muội,không liên quan đến tông môn .”
Giang Mộc Dao: “Được rồi, hai vị sư huynh, chuyến này của chúng ta đến đây thôi, hiện tại còn chút thời gian trước khi vòng cá nhân của tông môn đại bỉ khởi động lại, ta còn vội trở về gặp cha ta một lần.”
Đoạn Vân Chu và Giang Kí Minh gật đầu, “Tốt Giang sư muội, vậy từ biệt ở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play