Quá đẫm máu, quá tàn nhẫn. Ngự Đan Liên không dám nhìn, nhưng ánh mắt vẫn không kìm được mà dừng lại ở bụng của ‘nàng’. Một cái lỗ thủng thật lớn. Nhìn thẳng như vậy, so với những ký ức hư vô mờ mịt kia, càng khiến người ta kinh hãi.
“Ta đồng ý với ngươi, báo thù cho ngươi.” Nàng nghe thấy chính mình nói.
‘Nàng’ lau nước mắt, cười: “Ta tin tưởng ngươi.”
Thân ảnh ‘nàng’ dần dần nhạt đi, và Ngự Đan Liên cũng tỉnh lại từ trong mộng. Giấc mơ vừa rồi, in sâu vào trong đầu nàng. Tên ma tu kia đã cứu nguyên chủ, nhưng nàng há chẳng phải cũng nhờ nguyên chủ mới có được sức khỏe và tự do sao? Mặc dù vẫn chưa biết nàng xuyên không đến đây vì lý do gì, nhưng nguyên chủ cũng coi như là ân nhân cứu mạng của nàng.
“Ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi.” Ngự Đan Liên khẳng định nói.
Ngoài cửa sổ không một chút ánh sáng nào lọt vào, u ám và tĩnh mịch. Ngự Đan Liên ngủ một giấc này, ngủ suốt cả ngày. Nàng đẩy cửa ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Diệp Thanh Minh đang đứng trong đình viện. Ánh trăng bạc đậu trên tóc hắn, trên vai, ẩn vào trong chiếc áo đen viền bạc, thân ảnh hắn cao gầy mà tĩnh lặng, như một sợi u hồn.
“Sư huynh, muội tỉnh rồi, chúng ta lập tức đi bí cảnh thôi!”
Diệp Thanh Minh xoay người nhìn về phía nàng, khóe môi lộ ra một tia ý cười. “Không vội.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT