Hai canh giờ sau, Ngự Đan Liên bước ra từ trong thiên điện.
Ngự Thanh Duyên thấy nàng, sững sờ một chút, sau đó nói: “Hôm nay sao lại nhanh vậy?”
Trước đây ở Ma giới, Ngự Thanh Duyên vẫn luôn hộ pháp cho nàng tu luyện, tự nhiên biết nàng một khi bế quan, chậm thì ba năm ngày, nhiều thì mấy chục ngày. Hơn nữa mỗi lần đi ra, thần hồn đều có chút bị hao tổn. Nhưng hôm nay, nàng đi ra nhanh như vậy.
Ngự Đan Liên giương mắt, nhìn thoáng qua Ngự Thanh Duyên, dường như đang suy tư điều gì. Một lát sau, nàng nói: “Huynh trưởng, ta không yên lòng Thần Vương, ta nghĩ đi xem.”
Ngự Thanh Duyên sững sờ một lát, còn chưa hoàn hồn sau tiếng “huynh trưởng” của nàng.
“Ngươi… gọi ta cái gì?”
Ngự Đan Liên lộ ra một nụ cười rạng rỡ: “Huynh trưởng, ta đã biết thân phận của ngươi, ngươi tự nhiên là huynh trưởng của ta, trước đây ngượng ngùng gọi ngươi, nhưng giờ đây phụ thân đã sống lại, ta tự nhiên gọi ngươi huynh trưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT