Kỳ Lân cũng đã nhận ra, người này căn bản là lười biếng không muốn giải thích với hắn. Cho nên mới cố ý uy hiếp hắn một chút như vậy. Hắn chính là Kỳ Lân Thần Tôn, ngày xưa những phàm nhân kia, có ai đối với hắn mà không quỳ xuống thì cũng dập đầu? Lạc Bằng Kiêu chẳng qua cũng chỉ là một phàm nhân thành tiên thôi! Thế mà dám đối xử xấc xược với hắn như vậy!
Nhưng hắn hiện tại đã chết, nếu hắn còn sống, bản thể còn đó, hắn nhất định sẽ không chịu cái thứ tức giận này! Kỳ Lân tức giận mà không dám nói gì, giống như một cô vợ nhỏ hừ một tiếng: “Ta không hỏi là được.”
Từ Bạch Thiển Đường dẫn đường, Kỳ Lân và Lạc Bằng Kiêu đi theo về phía Bạch gia. Nửa đường, họ quả nhiên gặp Ngự Đan Liên, Ngự Kim Kim, cùng với Tư Thụy Tuân.
Ngự Đan Liên nhìn thấy Lạc Bằng Kiêu thì sững sờ: “Đại sư huynh huynh đã về rồi!” Sau đó, ánh mắt nàng dừng lại ở Bạch Thiển Đường đang đi theo bên cạnh Kỳ Lân và Lạc Bằng Kiêu.
“Vị này là?”
Bạch Thiển Đường lập tức chào hỏi: “Tiền bối, ta là trưởng nữ Bạch gia, Bạch Thiển Đường. Trước đó ta gặp nguy hiểm, vừa hay được ba vị tiền bối này cứu giúp.” Mặc dù cô nương trước mặt trông có vẻ nhỏ hơn nàng hai tuổi, nhưng khí chất sâu không lường được, thực lực vượt xa nàng. Ngay cả đứa trẻ trông rất nhỏ kia, nàng cũng không nhìn ra tu vi. Hơn nữa, nàng trước đó nghe Lạc Bằng Kiêu nói chuyện, đã bắt được hai chữ “thế giới này” mà hắn nói. Đại thế 3000 giới, bọn họ rất có thể không phải người của Thanh Mang Giới, mà là người của giới diện khác. Hơn nữa, bọn họ đã cứu nàng. Hẳn là không phải người xấu.
Ngự Đan Liên gật gật đầu, sau đó nói: “Chúng ta có nghe nói về ngươi. Trước đó, khi chúng ta vừa vào thành đã được Tô Dục tìm đến, Tô Dục mời chúng ta giúp đỡ tìm ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play