Ngọc Càn Khôn mang theo Ngự Đan Liên, đi tới cực bắc của Thượng Thanh Tiên Vực.
Từ một cái cửa hang đi vào, đó là một địa cung rộng lớn. Địa cung này trông có vẻ niên đại đã rất xa xưa, mặt đất và vách tường không biết là chất liệu gì, dù đã lưu lại dấu vết của thời gian, nhưng vẫn vô cùng kiên cố.
Ngọc Càn Khôn trực tiếp dẫn Ngự Đan Liên đi tới đại điện trung tâm địa cung. Phía trước nhất của đại điện, là một ngai vàng thuần màu đen. Một người đàn ông ngồi trên ngai vàng, đầu hơi nghiêng, một tay chống cằm, bễ nghễ nhìn mọi thứ dưới ngai vàng. Nhưng đôi mắt hắn thì nhắm nghiền, toàn thân không hề có chút sinh khí nào.
Nhìn kỹ hơn, dung mạo người đàn ông này lại có ba phần tương tự với Ngự Đan Liên. Không, phải nói là, gương mặt Ngự Đan Liên hiện giờ, có ba phần tương tự với người đàn ông này. Đều đẹp một cách kinh tâm động phách.
Dưới chân người đàn ông, là một pháp trận. Ngự Đan Liên bị khống chế xuất hiện bên cạnh pháp trận.
Ngọc Càn Khôn nói: “Đã đến lúc rồi.” Hắn nhìn Ngự Đan Liên bên cạnh, sau đó chậm rãi lấy ra tiên kiếm của mình.
“Bé con, chúng ta còn sẽ gặp lại.” Hắn lẩm bẩm tự nói, như thể đang tìm một lý do hợp lý cho hành vi tiếp theo của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT