U Minh đứng bên ngoài điện U Minh đã mấy trăm vạn năm của mình. Nhìn thấy điện U Minh từ trước đến nay bất biến, giờ lại mang sắc đỏ tươi vui lạ thường. Hắn nhìn thiếu nữ, trên người mặc áo cưới đỏ tươi. Khăn voan đỏ trên đầu nàng không ngăn được tầm mắt hắn. Hắn nhìn thiếu nữ rũ đầu, nhìn đôi môi được tô son đỏ và chiếc cằm nhỏ nhắn tinh xảo của nàng.
Trong lòng bỗng nhiên vô cớ sinh ra vài phần kỳ lạ. Một khung cảnh khác đột nhiên không kịp phòng ngừa xuất hiện trong đầu hắn. Trong hình ảnh đó, hắn dường như đang ôm một cô bé búi tóc hai bên má phúng phính, tóc của cô bé là do hắn tự tay chải, đồ trang sức trên tóc là do hắn tự tay làm, chiếc áo choàng trắng tinh cũng là do hắn tự tay khâu. Hắn dắt cô bé, bước lên một miếng gỗ nát, trượt từ trên triền núi xuống. Sau đó cô bé muốn tự mình trượt, kết quả như một quả cầu tuyết, bổ nhào vào trong tuyết.
Cô bé kia và tân nương tự mình điểm này có chín phần tương tự. Chẳng qua người này lớn hơn một chút, người kia nhỏ hơn một chút.
Trong khoảnh khắc, Ngự Đan Liên đã đi tới bên cạnh hắn. Hắn vươn tay, nắm lấy tay nàng, cùng nhau bay vào xe hoa.
U Minh gạt bỏ những hình ảnh không thể hiểu nổi trong đầu, lạnh lùng mở miệng với Ngự Đan Liên: "Nghĩ thông suốt rồi sao? Con rối kia ngươi muốn không?"
Ngự Đan Liên đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng hắn chằm chằm. Trong lòng không hiểu sao, bỗng nhiên nảy sinh một tia áy náy.
U Minh nhíu mày, đè nén tia áy náy này xuống, mặt không biểu cảm nhìn nàng: "Sự kiên nhẫn của ta đối với ngươi, đã là rất nhiều rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play