Đạo lôi kiếp này uy lực rất lớn, đánh xuống làm mặt đất nứt ra một cái hố sâu mấy chục mét. Nơi đây đất đều là bùn đất mềm xốp, trong chốc lát, bụi đất tung bay, cát vàng đầy trời, những người không kịp lui về phía sau đều bị sặc mà ho khan.
Trên bầu trời mây đen lại một lần nữa cuồn cuộn, bên trong thường xuyên lóe lên những tia sét màu tím, chiếu rọi khuôn mặt mọi người bên dưới thành một mảng lớn màu tím.
Khí Phong Phong Chủ giờ phút này sắc mặt rất tệ, hắn vội vàng dùng thuật pháp đẩy bụi trần xung quanh ra, chạy đến cái hố sâu đó để tìm người. Tạ Thanh Dư là người được Bạch Trì điểm danh muốn hắn tiện tay che chở, nếu Tạ Thanh Dư xảy ra chuyện ở đây, e rằng Bạch Trì sẽ tìm hắn gây phiền phức! Khí Phong Phong Chủ đứng bên cạnh hố sâu, cúi đầu nhìn xuống, tiện thể còn dựng lên một kết giới, bảo vệ toàn bộ hố sâu. Hắn cúi đầu, nheo mắt nhìn xuống nửa ngày, mới thấy Tạ Thanh Dư ở trong hố sâu.
Trừ Khí Phong Phong Chủ ra, còn có rất nhiều người tò mò trực tiếp ngự kiếm bay lên, cúi đầu nhìn xuống cái hố sâu đó.
Cái này vừa nhìn thì không ổn rồi. Tạ Thanh Dư vừa rồi còn bình tĩnh độ kiếp, hiện tại lại trong một tư thế cực kỳ bất nhã, dán chặt vào mặt đất trong hố sâu. Tóc nàng hoàn toàn cháy đen thành một búi lớn, giống như một cây thông thiên xử, đứng dựng trên đỉnh đầu. Khuôn mặt vốn thanh tú xinh đẹp đó cũng đen kịt một mảng.
“…”
Những người tò mò bay lên xem, đều vẻ mặt khó tả, rồi hạ xuống.
“Sư muội, muội thế nào? Muội có ổn không?” Khí Phong Phong Chủ khẩn trương hỏi.
Tạ Thanh Dư toàn thân run rẩy, trên người còn lóe điện quang, hoàn toàn không thể cử động. Ánh mắt nàng kinh hãi nhìn về phía đỉnh đầu. Kia kiếp vân cuồn cuộn dữ dội hơn, trong ánh sáng tím rực rỡ, đang ấp ủ một lôi kiếp mạnh hơn.
“Lôi kiếp Trúc Cơ sao lại là Tử Kim Lôi? Đó không phải lôi kiếp mà đại năng Phản Hư Kỳ mới có sao?”
Hai đạo lôi cuối cùng chậm chạp không giáng xuống, có người liền nhìn không trung nghi hoặc đặt câu hỏi. “Ta cũng chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy việc này!”
Bởi vì kiếp lôi đều rất có tu dưỡng, chỉ đánh những người nó muốn đánh. Những người xung quanh, chỉ cần chú ý không bị cát đá văng trúng là được. Hiện tại mọi người đều ở đây xem náo nhiệt, xem tình huống rốt cuộc là như thế nào.
Chỉ có Ngự Đan Liên sâu sắc ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, còn chưa kịp vui mừng vì Tạ Thanh Dư khoe khoang thất bại. Nàng hiện tại trong lòng, sao lại một chữ “sầu” lớn đến thế? Tịnh Phạn Tâm Liên so với nàng tưởng tượng muốn lợi hại hơn nhiều. Thế mà ngay cả lôi kiếp cũng có thể ảnh hưởng! Mà Đại sư huynh của nàng tuy là một Phật tu, nhưng nghe nói hắn cũng mới Trúc Cơ thôi mà! Tuy rằng Trúc Cơ đã nhiều năm, cũng không nhất định thu phục được ngọn lửa này.
Ngự Đan Liên đang lo lắng, lại thấy đạo Tử Kim Lôi thứ hai đặc biệt chấn động giáng xuống, đánh vào cái hố sâu khổng lồ do đạo sét trước đó tạo ra. Tạ Thanh Dư trong luồng Tử Kim Lôi cuối cùng bị đánh bay lên, thân thể giữa không trung vặn vẹo thành các tư thế khác nhau, sau đó như một con diều đứt dây, rơi xuống bên cạnh hố.
Sau đó kiếp lôi lại ấp ủ trong chốc lát.
Mọi người ở đây cho rằng đạo sét thứ chín sắp đánh xuống, thì đám mây kiếp vân trên bầu trời dần dần tiêu tan. Mà Ngự Đan Liên cũng cảm giác tai mình hơi ngứa. Tịnh Phạn Tâm Liên đã trở lại, trong giọng nói của nó mang theo một vẻ đắc ý, lẩm bẩm bên tai nàng: “Ta đã làm kiếp vân ban cho nàng nỗi đau đớn lớn nhất, nhưng lại không vì nàng mà tẩy tủy phạt kinh, con đường tu hành sau này của nàng chắc chắn sẽ bước đi khó khăn!”
“Nhân loại, đây chính là hậu quả của việc khinh nhờn ta! Nếu ngươi còn dám lừa ta, ta muốn cho ngươi khi độ kiếp còn thảm hơn nàng!”
Ngự Đan Liên nhỏ giọng đồng ý: “Là, là, là.” Chỉ là nàng làm một Phật tu, không có lôi kiếp đâu chứ… Ngọn lửa này thiếu kiến thức cơ bản quá~
“Vậy chúng ta mau đi tìm sư huynh của ngươi đi! Đừng ở đây nữa nha~”
Note: Tạ Thanh Dư ngang hàng với phong chủ nên xưng huynh muội, sư phụ TDT có bối phận cao hơn