Lam Hoàng hơi suy tư một lát, sau đó nói: “Trong ký ức, ta chưa từng gặp qua ngươi, nhưng ta chỉ là một sợi tàn niệm, có lẽ trong mấy vạn năm tiêu hao, ký ức của ta sớm đã không còn đầy đủ. Nhưng nếu ta cảm nhận được hơi thở của Hi Vô, tất nhiên sẽ thức tỉnh. Ngươi của ngày xưa, trên người hẳn là không có hơi thở hiện tại này đâu.”
Ngự Đan Liên nói: “Ta đã hiểu, cảm ơn ngài.”
Quả thật, trên người tiểu Ngự Đan Liên trước đây, làm sao có hơi thở của Hi Vô được chứ? Hi Vô này là kẻ mà tiểu Ngự Đan Liên chỉ gặp khi cận kề cái chết.
Sợi lông màu xanh lam trong lòng bàn tay Ngự Đan Liên, biến thành những hạt bụi li ti. Ngự Đan Liên nhìn những hạt bụi trong lòng bàn tay, cẩn thận tìm một chiếc túi nhỏ, đổ tất cả vào, sau đó cất vào không gian khóa vàng.
Còn bộ khung xương khổng lồ trước mặt... Nàng trầm tư một lát, liền trực tiếp thu bộ xương vào không gian bí cảnh.
Sau đó, nàng rời khỏi Tàng Bảo Các này. Chờ đến khi nàng bước ra, lại lần nữa duỗi tay chạm vào kết giới bên ngoài Tàng Bảo Các, thì lại cảm nhận được một luồng lực cản mạnh mẽ, ngăn cản nàng tiến vào. Vừa rồi có thể đi vào, là do Lam Hoàng giúp nàng, còn khi đi ra thì không gặp bất kỳ cản trở nào. Xem ra kết giới này chỉ ngăn người bên ngoài đi vào.
Ngự Đan Liên suy tư một lát sau, cẩn thận xóa đi hơi thở thuộc về mình xung quanh, sau đó xoay người đi về phía cung điện của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play