Ngự Đan Liên siết chặt cổ áo Lạc Bằng Kiêu, suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Muội không phải không muốn Đại sư huynh rời đi, muội chỉ sợ Đại sư huynh đi rồi, sẽ không quay về nữa.”
Cảnh Giới Độ Phật, vừa nghe đã biết là một nơi rất xa xôi, hơn nữa nghe Nhị sư huynh tả, Cảnh Giới Độ Phật hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài. Không chừng Đại sư huynh qua đó rồi, sẽ không thể tùy tiện quay về được nữa.
Hơn nữa, nơi đây đã là Tiên giới, Ninh Triều cũng không thể coi là sư phụ thật sự của Lạc Bằng Kiêu. Hắn đi chuyến này, có lẽ giống như Thất sư huynh từng nói với nàng, con đường tu tiên rất dài, rất nhiều người chỉ là khách qua đường trong cuộc đời nhau. Nàng không muốn trở thành khách qua đường trong cuộc đời Đại sư huynh. Trong mấy ngàn năm hắn đã sống, nàng chỉ xuất hiện có ba năm mà thôi.
“Dù lúc nào, tiểu sư muội vẫn là tiểu sư muội của ta.”
Đôi mắt Lạc Bằng Kiêu phảng phất có thể nhìn thấu những suy tư sâu kín trong lòng nàng, vì thế cho nàng câu trả lời khẳng định nhất: “Dù đi đâu, Thanh Liên Phong mới là nhà của ta.”
Nhà. Thanh Liên Phong là nhà ư.
Ngự Đan Liên ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó nói: “Đại sư huynh, huynh là phật tu, có phải là người xuất gia không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play