Ngự Đan Liên và Tư Thụy Tuân dán bùa ẩn thân và ẩn tức, không làm bất cứ ai phát hiện họ đã đến. Trở về phòng, Ngự Đan Liên chống cằm ngồi bên bàn suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Nàng cảm thấy, những gì cần biết, đều đã biết gần hết nhờ tìm được miếng ngọc bài hôm nay. Đã đến lúc bắt đầu tìm kiếm mảnh vỡ Ma Thần.
“Có mùi máu tươi.” Tư Thụy Tuân bỗng nhiên nói.
Ngự Đan Liên giật mình, theo bản năng đứng lên, đi ra ngoài cửa. Tư Thụy Tuân dẫn đường, họ một mạch hướng về phía nơi náo nhiệt phía trước. Xung quanh yên tĩnh một mảnh, tầng mây che khuất ánh trăng, xung quanh không một chút ánh sáng. Chỉ có cách đó không xa, một luồng sáng mờ mịt.
Hơi thở điềm xấu lẩn quẩn trong không khí. Ngự Đan Liên thậm chí cả hơi thở cũng nhẹ nhàng, được Tư Thụy Tuân cuốn đi, chỉ trong vài hơi thở đã đến sân lớn nhất trước cổng chính phủ Thành chủ.
Nàng đến khoảnh khắc đó, nhìn thấy cảnh tượng giống hệt đêm qua. Chẳng qua, hôm nay không có tiếng r*n rỉ của người sống. Cả mặt đất này, toàn bộ đều là thi thể bị móc linh căn. Lại có rất nhiều thi thể bị mổ bụng, ngay cả Thành chủ và Hồ thúc cũng nằm trong số đó.
Mà trong tay Thích Minh Uyên, cầm một linh căn màu tím vừa mới được lấy ra, máu vẫn còn nhỏ giọt. Linh căn đó toàn thân màu tím, trong đó dường như lóe lên điện quang. Đó là một cái lôi linh căn. Chỉ một lôi linh căn.
Mà trước mặt Thích Minh Uyên, Diệp Tinh Húc sắc mặt trắng bệch, toàn thân máu tươi, đã không còn hơi thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT