Đây là đạo lý mà Ngự Đan Liên đã lĩnh ngộ trong mấy ngày tiến lên ở rừng Linh Nguyệt. Có thứ cản đường, cứ thế mà chém, nàng không có nhiều thời gian lãng phí trên đường. Thứ này cứ chắn đường nàng, dù nàng không chủ động ra tay, e rằng cũng không tránh được một trận chiến.
Ngay khi Nghiệp sắp chém bay đầu bạch hồ, một luồng bạch quang hiện lên. Ngự Đan Liên cảm thấy, kiếm của mình, khựng lại, không tiến lên được, phảng phất như bị thứ gì đó đỡ lấy giữa không trung. Hoàn toàn không có cảm giác chém trúng thứ gì.
Nàng muốn lùi lại, nhưng một bên khác của kiếm dường như bị thứ gì đó cuốn lấy, vẫn đứng yên bất động. Ngự Đan Liên dứt khoát buông kiếm, kết ấn trong luồng bạch quang chói mắt: “Lấy U Minh chi lực, triệu Thập Ác lâm…”
Chú ngữ còn chưa niệm xong, một bàn tay ấm áp bỗng nhiên bịt kín miệng nàng, ấn nàng ngã ngửa ra sau. Đồng thời, một luồng lực lượng xa lạ, khống chế toàn thân nàng, trong nháy mắt không thể nhúc nhích. Ngự Đan Liên ngã mạnh xuống đất, đau đến nhe răng trợn mắt, trong lòng bị luồng hơi thở cường đại đột ngột áp chế.
Bạch quang chậm rãi biến mất, nàng mới nhìn thấy người đã ấn ngã nàng. Người này một tay nắm chặt mũi kiếm Nghiệp, một bàn tay ấn lên miệng nàng, đôi mắt xanh lục dài hẹp nhìn chằm chằm nàng, giữa lông mày toàn là vẻ không vui, nhưng không có sát khí. Ngự Đan Liên ngẩn ra, nhìn thấy trên đỉnh đầu hắn dựng hai cái tai trắng muốt, mềm mại.
Trong nháy mắt, lông tơ của nàng dựng đứng. Vừa rồi con hồ ly đó, thành tinh rồi sao?
Hồ ly tinh nam nhân, một tay nắm lấy thân kiếm Nghiệp ném qua một bên. Mũi kiếm sắc bén kia, không để lại bất kỳ vết thương nào trên tay hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT