Lâm Du Lương nghe được đối phương là đệ tử Cửu Huyền Kiếm Môn, cánh tay đang định cứu người lập tức thu về. Hắn định đợi tên tán tu kia cướp bóc xong, rồi mới bắt hắn lại hỏi chuyện.
Ngự Đan Liên cũng nghĩ vậy. Nàng vốn không thích cái tên Huyền Niệm mặt tròn trịa kia, huống chi, người của Khí Phong đã nhiều lần muốn giết nàng. Nàng lại không phải thánh mẫu, không muốn cứu người. Trước đó không giết hai người này là vì họ không trực tiếp ra tay sát hại nàng. Để họ tự sinh tự diệt trong ảo cảnh, có thể ra được cũng là bản lĩnh của họ.
Vì thế, hai người liền ăn ý lặng lẽ dừng lại một bên.
Tên tán tu Nguyên Anh kỳ kia, ỷ vào tu vi cao của mình, buộc hai người hủy đi ấn ký trên túi trữ vật. Huyền Niệm sắc mặt vô cùng khó coi nói: “Ngươi hiện tại có thể thả chúng ta đi rồi!”
Huyền An nói: “Huynh đệ chúng ta và các hạ không oán không thù, chắc hẳn các hạ là một tán tu, cũng không muốn kết thù với Cửu Huyền Kiếm Môn chứ?”
Tên tán tu kia cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên đáng khinh nhìn về phía Huyền An, một bàn tay, trực tiếp vuốt ve mặt Huyền An. “Tính ta, từ trước đến nay là cướp đồ vật xong thì phải giết người, tuyệt đối sẽ không để lại hậu họa cho mình.”
“Nhưng hôm nay, ta thì có thể cho các ngươi một con đường sống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT