Ngự Đan Liên nhận ra hòa thượng kia. Hòa thượng đó chính là chưởng môn Thích Thiên Tông, tên hình như là Thích Minh Huấn. Nguyên Anh Kỳ. Trong chớp mắt, Thích Minh Huấn liền cùng bọn họ lướt qua nhau, mỗi người bay về một hướng xa xăm.
“Hiện giờ tháp Thăng Thiên có biến, chưởng môn Thích Thiên Tông đến điều tra cũng là bình thường thôi.” Ninh Triều nói.
Ngự Đan Liên lại bỗng nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng. Ở trong Gương Hoa Tu Di về việc Ma giới, Thiên Sát từng nói qua, là chủ nhân Gương Hoa Tu Di, Thích Minh Uyên, đã khống chế Lam Thư. Vậy việc thi triển Tâm Ma Dẫn lên tháp Thăng Thiên cũng là Thích Minh Uyên. Căn cứ suy luận trước đó của nàng, tháp Thăng Thiên kỳ thật chính là Gương Hoa Tu Di. Tháp Thăng Thiên kỳ thật chỉ là một ảo giác.
Ngự Đan Liên rũ mắt, sau đó chậm rãi nói: “Sư phụ, các sư huynh, trước đây ở trong tháp Thăng Thiên, may mắn có một vị tiên nhân đuổi tới, mới cứu được chúng ta, cũng là vị tiên nhân đó đã chữa trị cho các ngươi.”
“Vị tiên nhân đó lai lịch không rõ, nhưng lại nói cho con một chuyện quan trọng.”
“Chủ nhân tháp Thăng Thiên, chính là một trong những chân tôn Phản Hư Kỳ của Thích Thiên Tông, Thích Minh Uyên.”
Khanh Vân Đường nghi hoặc nói: “Phật môn?” Nói xong, hắn lại nhìn về phía Lạc Bằng Kiêu, vui đùa nói: “Tu vi Phật môn toàn dựa vào lĩnh ngộ, những người ngộ mà tẩu hỏa nhập ma không phải là ít, nhưng giống như đại sư huynh đây tựa như nhập ma được một nửa thì lại không thường thấy.” Thân kim thân Phật mặt quỷ của hắn trước kia, nửa Phật nửa quỷ, từ giữa tách ra, ranh giới rõ ràng. Nhập ma được một nửa rồi lại đột nhiên ngừng lại, chính tà tất cả đều ở trên người hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT