Vốn định an ủi con gà một chút, không ngờ khi nhìn thấy đống lông chim lớn vừa bị nhổ từ trên người mình ra, đôi mắt nó lại tuôn trào từng giọt nước mắt như ngọc. Rất nhanh, nước mắt đã làm ướt một mảng đất trước mặt nó, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra sự tủi thân và đau khổ của nó.
Ngự Đan Liên càng thêm áy náy. Nàng nghĩ nghĩ, gom đống lông chim trên mặt đất lại, rồi ngập ngừng nói: “Thất sư huynh của ta, rất giỏi làm quần áo, hay là ta thu số lông chim này, nhờ huynh ấy giúp ngươi làm một bộ quần áo?”
“Hẳn là có thể giống như bộ trước của ngươi.”
Con gà cảnh năm màu quay đầu đi không nhúc nhích, vẫn tự mình lẳng lặng rơi nước mắt.
Ngự Đan Liên lại nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Ngươi là một con gà trống, dù sao cũng không thể không mặc quần áo chứ, ngươi bây giờ trụi lông đứng trước mặt ta, ít nhiều cũng làm một bộ quần áo để đối phó tạm thời đi.”
Con gà cảnh năm màu nghe Ngự Đan Liên nói xong, dường như mãi mới nhận ra mà quay đầu lại, liếc nhìn bản thân trần trụi của nó. Khoảnh khắc đó, toàn thân nó ngây người một chút, ngay sau đó, làn da gà trắng tinh bắt đầu ửng hồng, hai cái cánh thịt mập mạp cũng cố gắng khép chặt lại phía sau, dường như muốn che đi cái mông. Hơn nữa, khi làm một loạt động tác này, nó còn phẫn nộ nhìn chằm chằm Ngự Đan Liên. Dường như nàng là một tên lưu manh nào đó vậy.
Ngự Đan Liên ý thức được ý của con gà sau đó, kinh ngạc. Nó phòng bị gì chứ? Cái biểu cảm gì thế này? Nó là một con gà! Nàng còn có thể làm gì quấy rối nó sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT