“Ta cũng vậy… bỗng nhiên không kiểm soát được bản thân…”

Tất cả những người đã hồi phục ý thức đều bắt đầu kinh hãi. “Các vị nghe này, có tiếng Phạn âm.” Tức thì, tất cả mọi người đều nhìn về phía nơi phát ra âm thanh. Họ thấy cô bé chín tuổi kia, ngồi xếp bằng dưới đất, âm thanh là từ miệng nàng phát ra.

!

“Vị tiểu tiền bối của Cửu Huyền Kiếm Môn kia, thế mà lại là một Phật tu!”

“Phật tu? Lại là Phật tu!”

Tất cả mọi người đều vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không thể tin được. Nào có Phật tu nào lại giống cướp bóc như vậy chứ?

“Linh khí xung quanh đây không đúng! Linh lực thật nồng đậm! Toàn bộ đều đang tràn vào cơ thể của Phật tu kia!”

“Sư muội, đủ rồi.” Kỷ Hoài Tư bỗng nhiên đè vai Ngự Đan Liên. Từ khi Ngự Đan Liên bắt đầu niệm kinh, nàng liền biến thành trung tâm của xoáy nước linh khí. Ban đầu Kỷ Hoài Tư còn cảm thấy là chuyện tốt, nhưng theo linh khí càng ngày càng nhiều, khóe mắt Ngự Đan Liên đều bắt đầu chảy máu.

“Tiểu sư muội!”

Ngự Đan Liên dừng lại âm thanh, nàng nhìn về phía Kỷ Hoài Tư đang lo lắng nhìn nàng, nhẫn nại nỗi đau cơ thể sắp bị linh lực căng nổ. “Tam sư huynh, muội… muội không dừng lại được, huynh biết làm sao kết đan không?”

Tiểu sư muội vừa mở miệng đã là kết đan, khóe miệng Kỷ Hoài Tư giật giật. Kết đan không phải ăn cơm a! Muội mới chín tuổi! Muội đã muốn kết đan rồi! Muội làm những người bảy tám mươi tuổi mới Trúc Cơ làm sao tự xử đây? Hắn nắm lấy cổ tay nàng, trực tiếp phân ra một luồng linh lực tham nhập vào cơ thể nàng, điều tra xong, hắn cũng biết tu vi thật sự của nàng, nhưng hắn chém đinh chặt sắt nói: “Muội hiện tại không kết đan được!”

Ngự Đan Liên ngẩn ngơ.

“Tiểu sư muội, tu vi của muội hiện tại vẫn luôn ở Trúc Cơ sơ kỳ, dù cho linh lực nhập thể, cũng không vượt qua ngưỡng Trúc Cơ sơ kỳ!”

“Muội hiện tại không cách nào kết đan!”

Ngự Đan Liên nhăn nhó khuôn mặt nhỏ, cả người đều không ổn. “Vậy làm sao bây giờ?” Nàng sẽ không muốn tự mình đùa chết chứ! Nàng chết rồi còn có thể xuyên trở về không? Không, nàng không muốn trở về! Cha mẹ tai nạn xe cộ qua đời, cả nhà chỉ còn lại một mình nàng. Cái thân thể bệnh tật lâu năm không gượng dậy nổi, ngày ngày chỉ có thể nằm trong bệnh viện chờ chết!

Môi bỗng nhiên ấm lên, một viên đan dược xuất hiện bên môi nàng. Nàng nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Kỷ Hoài Tư: “Tiểu thiếu niên, đi đóng hết mấy cánh cửa kia lại.”

Lam Thư cũng sốt ruột không kém, nghe được lệnh của Kỷ Hoài Tư, lập tức liền đi đóng cửa. Mà Ngự Đan Liên giờ phút này đã bắt đầu thất khiếu chảy máu, viên đan dược vừa nuốt vào làm ý thức nàng có chút mơ hồ, nỗi đau cũng bị mơ hồ đi.

“Tiểu sư muội, ngủ một lát đi, những việc khác giao cho sư huynh.”

Ừm, sư huynh…

Không biết đã trôi qua bao lâu, Ngự Đan Liên một lần nữa có ý thức. Nàng vừa mở mắt liền nhìn thấy Kỷ Hoài Tư đang đứng trước cánh cửa xuất khẩu kia.

Trước tiên kiểm tra tu vi đã.

Ơ? Vẫn là Trúc Cơ sơ kỳ! Trên người cũng không đau!

Ngự Đan Liên chớp chớp mắt, tự mình đứng dậy. “Tiểu sư muội, muội tỉnh rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?”

Kỷ Hoài Tư cười khanh khách xích lại gần, giơ tay liền véo một chút thịt trên mặt nàng. Ngự Đan Liên vội vàng né tránh móng vuốt của hắn: “Sư huynh, huynh… làm gì đó?”

Kỷ Hoài Tư nói: “Bí mật.”

Lại không nói.

Ngự Đan Liên tức khắc nhìn về phía Lam Thư. Lam Thư hiện tại đang có vẻ mặt như muốn quỳ xuống lạy Kỷ Hoài Tư bất cứ lúc nào. Hắn lắp bắp nói: “Tiểu tiền bối, vị tiền bối này làm chuyện, tôi, tôi cũng không dám nói.”

Vị tiền bối Kim Đan này căn bản không phải tiền bối Kim Đan! Ai có thể nói cho hắn biết, vì sao Hóa Thần lại chạy đến bí cảnh Trúc Cơ a! Trời ơi! Hắn căn bản không dám nói gì cả!

Ngự Đan Liên bĩu môi, đành phải nói: “Được rồi, vậy muội không hỏi, nhưng mà sư huynh về sau cũng đừng nghĩ biết bí mật của muội!”

Kỷ Hoài Tư: “Ồ, ta đã biết tu vi thật sự của muội rồi, muội còn có bí mật khác sao?”

Ngự Đan Liên: “…” Có thể làm người không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play