Ánh mắt Diệp Thanh Minh lạnh lẽo, búng tay một cái, ba người liền hóa thành tro bụi, chỉ còn lại ba linh căn rơi trên mặt đất. Hắn nhìn những linh căn trên đất, nhưng không hề nhặt lên, mà giẫm chân lên, trực tiếp nghiền nát chúng.
Lam Thanh Khuynh dẫn Ngự Đan Liên trở về khách điếm. Sau khi Lam Thanh Khuynh về phòng, Ngự Đan Liên liền lập tức gõ cửa phòng Lạc Bằng Kiêu. Vốn nghĩ bên trong sẽ không có ai, không ngờ tay nàng vừa buông xuống, cửa đã mở ra từ bên trong.
Lạc Bằng Kiêu mặc một thân áo đơn, trên mặt treo nụ cười từ bi nhìn Ngự Đan Liên. “Tiểu sư muội? Muội vừa đi đâu về?”
Ngự Đan Liên thấy hắn, lập tức ngẩn người, có chút mơ hồ nói: “Đại sư huynh, vừa nãy ta ra khỏi thành một chuyến, thấy ngoài thành có hai người đang đánh nhau, trông giống huynh với Thất sư huynh.”
Lạc Bằng Kiêu nghe vậy, khẽ cười nói: “Tiểu sư muội có lẽ đã nhìn lầm rồi?”
Ngự Đan Liên nhìn vẻ mặt chân thành lại từ bi của Lạc Bằng Kiêu, cũng bắt đầu cảm thấy là mình đã nhìn lầm thật. Nàng gật gật đầu, sau đó ngoan ngoãn nói: “Đại sư huynh huynh nghỉ ngơi trước đi ạ!” Nói xong, còn tiện tay đóng cửa giúp Lạc Bằng Kiêu.
Ngự Đan Liên quay người, đang định về phòng mình thì bỗng nhiên khựng lại, rồi quay người gõ cửa phòng Diệp Thanh Minh ở kế bên. Bên trong không có động tĩnh. Ngự Đan Liên gõ thêm lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play