Mới vừa rồi, hắn từ xa đã thấy một đám người. Xem ra những người đó cứu không ít người trong Gương Hoa Tu Di, có thể cứu nhiều người như vậy, chỉ có Phật tu của Thích Thiên Tông, cho nên hắn mới gân cổ lên kêu đạo hữu cứu mạng.
Không ngờ hắn đã kêu nửa ngày, bên kia là các hòa thượng luôn lấy từ bi làm gốc, vậy mà lại thấy chết không cứu sao? Nếu không cứu hắn, cùng lắm thì hắn dẫn theo ma thú qua đó, bọn họ cứu người cũng chẳng còn lại mấy. Hắn không lấy được tích phân, sắp bị đào thải, tiện thể gây họa một chút cho Thích Thiên Tông, còn có thể trao cơ hội giành vị trí thứ nhất cho Đoàn Đoàn.
Nhưng ngay khoảnh khắc hắn ngẩng đầu. Nhìn thấy trong đám đông bên trong kết giới, bóng dáng mảnh khảnh đứng ở phía trước, toàn thân hắn choáng váng. Đoàn Đoàn? Ơ? Đoàn Đoàn!
"Sư huynh, đó có phải là thê tử của huynh, Đoàn Đoàn không?"
Vũ Thu theo bản năng gật đầu, sau đó liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Ngự Đan Liên nhìn chằm chằm hắn. Trong lòng hắn kinh hãi, lập tức hối hận ruột gan đều xanh mét.
"Đoàn Đoàn! Đoàn Đoàn ngươi nghe ta giải thích!"
Hắn muốn hét lớn, nhưng vừa rồi trong mười giây thống khổ đó, giọng hắn đã khản đặc, tiếng kêu ra rất nhỏ, hơn nữa linh lực trong cơ thể hắn lúc này cũng đã hao gần hết. Âm thanh phát ra, chỉ có chính hắn và Vũ Vi đang trực tiếp tê liệt bên cạnh hắn nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT