Mấy ngày nay, Ngự Đan Liên và Thích Kiến Trần đều không nói với nhau lời nào. Nàng đột nhiên hỏi khiến hắn hơi sững sờ.
"Có hiệu quả rất nhỏ, nhưng bọn họ không có tu vi, nếu muốn tịnh hóa hoàn toàn, cần phải đánh nhiều lần mới được."
"Hơn nữa, tịnh hóa chi âm không dễ học."
Nếu có hiệu quả, vậy thì loại tịnh hóa chi âm mà Đại sư huynh dạy nàng hẳn cũng có hiệu quả. Mấy ngày nay, nàng cũng đã thử gõ tịnh hóa chi âm mà Đại sư huynh dạy, hiệu quả khi nàng gõ ra giống hệt tiếng sáo của Thích Kiến Trần. Nàng còn học được tịnh hóa chi âm, vậy thì trong số những dân làng này, nếu có ai thông hiểu âm nhạc, hẳn cũng có thể học được.
Nàng lập tức quyết định: "Nơi này cảnh quan đẹp, môi trường cũng không tệ, có nước có nhà, chúng ta cứ tạm thời đóng trại ở đây mấy ngày, dạy bọn họ tịnh hóa chi âm."
Thích Kiến Trần khó hiểu nói: "Ngươi muốn họ tự mình đi cứu những người khác sao?"
Ngự Đan Liên nói: "Có gì không thể?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT