Ngự Đan Liên cầm chiếc ghế gỗ đặc trên tay, không hề nhẹ. Nàng đột nhiên nện xuống, Vương Đại thậm chí còn chưa kịp kêu thảm đã ngã vật xuống đất. Máu từ đầu hắn lan tràn ra. Ngự Đan Liên nghĩ đến vết thương trên người hai vị sư huynh, cảm thấy vẫn chưa đủ hả giận, lại giơ chiếc ghế đó lên. Chỉ là, khi nàng lại một lần nữa muốn nện xuống, chiếc ghế bị người đỡ lại từ trên đỉnh đầu nàng.
“Tiểu sư muội, đủ rồi.”
Ngự Đan Liên sững sờ, vẻ mặt rối rắm buông ghế xuống. “Sư huynh, muội không muốn buông tha bọn họ.”
Tô Minh Yến sờ sờ đầu nàng, sau đó nói: “Trước tìm đồ vật.”
Tô Minh Yến ngồi xổm xuống, bắt đầu lục soát người. Rất nhanh, hắn vén áo Vương Đại lên. Trên cổ tay trái của Vương Đại, đeo một vòng vòng tay. Vòng tay đó ngưng tụ từ mấy chục sợi lông chim vàng rực rỡ, tỏa ra hơi thở trang nghiêm khác thường.
“Chính là cái này.”
Tô Minh Yến gỡ vòng tay xuống, cầm trên tay đánh giá một lúc rồi đưa cho Ngự Đan Liên. Ngự Đan Liên ngắm nghía chiếc vòng tay này, hơi thở công đức tỏa ra trên đó dày đặc đến mức, chỉ cần cầm trên tay, liền khiến người ta có cảm giác thể hồ quán đỉnh thông suốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play