Lam Lạc Xuân nói: “Chúng ta hiện tại đã biết những đồ ăn đó có vấn đề, chúng ta có thể không ăn không?”
Vừa nói xong, nàng bỗng nhiên ý thức được mình ngớ ngẩn, ngượng ngùng nói: “Ta quên mất, chúng ta ở đây không thể tích cốc nữa rồi.”
“Sư tỷ, chúng ta có bị đói chết ở đây không?”
Sắc mặt mọi người đều có chút không tốt. Họ hiện tại đều bị vây quanh trong viện này không ra được, thứ duy nhất có thể ăn là bàn đồ ăn mà Vương Đại mang đến. Mặc dù họ là người tu tiên, thân thể đã chịu đựng lôi kiếp, nhưng hiện tại mất đi linh lực, đến cả tu vi của mình cũng không cảm nhận được, dù không bị đói chết, cũng sẽ bị đói đến đặc biệt suy yếu.
Chắc chắn phải chết. Sắc mặt của vài tên đệ tử Bạch Kiếm Môn đều không tốt lắm.
Khanh Vân Đường biết không gian bí cảnh của Ngự Đan Liên có thể sử dụng, nên không lo lắng, hắn trầm mặc. Tô Minh Yến cũng trầm mặc.
Trong phòng một mảnh yên tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT